Art by Lucy Campbell
đi xem phim với lũ nhỏ,
dù rằng mọi thứ hơi hỗn loạn,
vì đã rất ý thức được sự ám ảnh của bản thân về việc lên kế hoạch cho mọi thứ,
mình đã ko bắt tụi nhỏ lên kế hoạch cho chuyện xem phim,
và tất nhiên sự ám ảnh của mình vẫn đúng,
rất hỗn loạn,
theo kiểu,
đến đó mới phát hiện phim dễ xem, vui hài ai cũng thích thì ko có giờ chiếu sớm,
vào xem một phim mà bên trái mình, béo sau khi rên rỉ mấy lần:
– phim gì xem chả hiểu gì cả
đã lăn ra ngủ,
bên phải thì bà Mỹ lướt điện thoại vì kính gãy ko nhìn thấy gì mấy trên màn hình,
Duy sau khi phim kết thúc, mọi người lục đục kéo nhau ra khỏi phòng chiếu vẫn ngẩn ngơ:
– là sao ta? cái con bé đó là ai? ở đâu ra?
Mỹ ra vẻ hiểu biết giải thích:
– con bé đó là con của một người nào đó, phải coi tất cả những tập trước mới hiểu được tập này!
thật xuất sắc cho sự chọn rạp chọn phim của e Mỹ à!
tóm lại là chỉ muốn đập cho mỗi người một phát!
và sau tất cả những sự hỗn loạn đó, mình vẫn rất hứng chí vui,
bộ phim kỹ xảo công phu, thật đẹp!
mình nghĩ rằng những người làm sáng tạo, mà thực ra ai cũng làm sáng tạo theo kiểu này hay kiểu khác,
tức là, tất cả mọi người,
đều nên đi xem phim,
để làm gì?
– để thoát vai cũ ngày nào cũng đóng, chán ngắt!
– để tưởng tượng, mà tưởng tượng, là thứ tài sản giá trị nhất! đối với người làm sáng tạo, và tất cả mọi người,
những gì đầu óc có thể nghĩ ra, có thể tin, sẽ có thể biến thành hiện thực,
– để nhập một vai mới, rồi quay lại vai cũ hàng ngày với một sự tươi mới hơn,
– để có góc nhìn khác, để có những trải nghiệm khác,
– để được ngắm nhìn những thứ xinh đẹp. những thứ xinh đẹp luôn làm mình hạnh phúc, và phim ảnh, thường rất được trau chuốt.
– và đôi khi để thấy, vai mình đang đóng dễ chán, đời mình đang sống sướng chán!
ngày xưa, mình thường đi du lịch bụi, vì ngân sách hạn hẹp,
nhưng mình luôn mang theo 1 đôi giày cao gót, 1 thỏi son và 1 chiếc váy đẹp,
để dù có ăn bờ ngủ bụi ở đâu,
cũng sẽ có đồ mặc để bước vào một nhà hàng sang trọng,
mình luôn thích ngắm nghía mọi thứ xinh đẹp, thích thú quan sát một môi trường khác,
nghe những câu chuyện mà những người xa lạ ko ở trong môi trường thường nhật của mình nói,
mình nghĩ mình đã học được rất nhiều từ những lần như thế,
sau này, khi đi tiếp khách,
dù bước vào những chỗ sang xịn vượt quá môi trường tiếp xúc của mình rất nhiều,
mình vẫn cảm thấy quen thuộc, tự tin và thoải mái,
nhờ đi du lịch lang thang,
và nhờ xem phim,
phải hạ quyết tâm kiếm tiền để mỗi tháng xem phim một lần mới được,
và lần sau,
chả phải ngại gì,
bắt tụi nhỏ có kế hoạch hết! thời buổi này ko mạnh bạo áp đặt là ko được mà!
27.11.2023