Art by Lucy Campbell
“We were never perfect. Ta chưa từng hoàn hảo.
Yet, the journey we make together is perfect on this earth who was once a star and made the same mistakes as humans. Thế mà, ta lại có một hành trình hoàn hảo cùng nhau trên mặt đất này – nơi đã từng là một vị sao và cũng lỗi lầm như con người.
We might make them again, she said. Có lẽ ta sẽ tạo ra chúng lần nữa, bà ấy nói.
Crucial to finding the way is this: there is no beginning or end. Điều chính yếu để tìm ra con đường là: không có bắt đầu cũng không có kết thúc.
You must make your own map.Bạn phải tự vẽ bản đồ của riêng mình.”
Mình đang học lời thơ của Joy Harjo.
Một người phụ nữ rất kỳ lạ. Mình nghĩ bà là một vị thần cổ. Lần đầu tiên thấy Joy mình hơi sốc, giật mình vì bà giống Gaiya – vị thần hộ mệnh mình đã từng thấy trong những giấc mơ, một cách kỳ lạ. Cùng một năng lượng rất cổ xưa, hoang dã, thông thái. Chỉ khác là mái tóc Joy đen hơn và ngắn hơn.
Mình cực kỳ bị cuốn hút bởi Joy. Năng lượng của bà có gì đó thật tự nhiên, thật thần bí, sáng taọ đầy tình yêu và đầy tính nghệ sỹ.
Bà khơi dậy sự tò mò. Với những ngón tay dài đầy những hình xăm kỳ lạ, khều khều nhẹ nhàng vào một sợi dây mỏng manh, rất mong manh, sự liên kết của mình với tổ tiên, với sự cổ đại, với những trí tuệ thuần khiết cổ đại và lâu dời. với những truyền miệng. với truyền thống. với những gì mang tính dân tộc và thần bí. các vị thần. mối liên kết với những con người, vị thần cổ đại nhất và thông thái nhất trên quả đất. Mình rất bị cảm động bởi những gì bà viết. Lời thơ của Joy thật sự khác biệt. Chắc chắn bà có trong bản đồ của mình!
“We will all find our way because everybody has a heartache”. Rồi tụi mình sẽ tìm ra con đường của mình thôi, vì ai cũng có một trái tin tan vỡ…
13.07.2023