Art by Lucy Campbell
con heo nhỏ mới mở mắt ra đã lồm cồm bò đến chỗ mình thỏ thẻ,
yêu quá ko chịu được mình liền ôm em bảo: mẹ khoẻ rồi!
– vậy mẹ đọc truyện cho lagi nghe đi!
rồi xong!
mấy tháng gần đây lagi cuồng truyện, mình khan cả cổ suốt ngày kể chuyện, đọc truyện mọi lúc, kể cả lúc ngủ mớ em cũng kêu lên: mẹ ơi đọc truyện!
dù mệt quá mà cứ bị em heo nhỏ lém lỉnh này dụ dỗ ôm hôn mẹ rồi cứ: yêu mama, yêu mimi, yêu mẹ, mình lại ko thể cưỡng được chiều con, dù gì thì cũng là một thói quen tốt – đọc sách! khám phá những ngóc ngách của thế giới, của trí tưởng tượng, của những miền đất tụi mình chưa hề chạm tới!
chẳng phải đây là điều mình mong muốn nhất ư – con thích đọc sách!
mình nghĩ đọc sách là thói quen đã giúp mình nhiều nhất, sách là người bạn đã nâng đỡ mình mọi lúc, và các tác giả là những người thầy mà mình chưa từng gặp!
và mình mong muốn thiết tha lagi cũng có người bạn, người thầy này. một chỗ dựa luôn vững chắc, ko thất thường như tính khí con người, và phong phú tưởng đến vô tận, một kho tàng con có thể khám phá!
ko biết có phải nhờ đọc sách miết như vậy, từ lúc con còn ở trong bụng mẹ, tới bây giờ, mà khả năng ngôn ngữ và tưởng tượng của con lại khá như thế ko…
như hôm nay ở nhà bà ngoại hỏi:
– lagi ơi hôm nay lagi xem tv nhiều hay sao mà mắt hơi sưng đỏ thế này?
– do sáng lagi đi xe máy í, mà lagi ko có kính, bụi bay vào mắt lagi sưng í.
mẹ thấy mình bật cười khi con heo nhỏ đã bắt đầu nói dối, một lý do nghe thật hợp nhẽ, con đã bắt đầu sang một giai đoạn phát triển mới rồi cục cưng ơi! hãy nhớ rằng, mẹ yêu con bất chấp,
con nói dối hay nói thật,
con buồn hay vui,
con bực bội hay hợp tác,
như thế nào thì mẹ vẫn yêu em điên cuồng luôn!
03.03.2024