Art by Lucy Campbell
việc nhảy vào cho ý kiến khi có ai đó than thở thật cám dỗ hết sức!
thật khó để ko đưa ra lời khuyên :))))
ai cũng nghĩ lời khuyên của mình là hợp lý, xác đáng và người kia chỉ việc làm theo là vấn đề ổn thoả,
ít ai nhận thấy rằng:
– lời khuyên xác đáng thật, trong vũ trụ sự thật của người đưa ra lời khuyên, ko phải trong vũ trụ sự thật của người đang gặp vấn đề,
– ngay cả khi lời khuyên ấy xác đáng trong vũ trụ của người gặp vấn đề và người ấy cực kỳ tâm đắc đi nữa, làm theo lời khuyên của người khác cực kỳ khó khăn,
khó ở đây ko phải kiểu khó của việc leo núi ko có kỹ năng mà là khó kiểu: ai cũng biết tập thể dục, ăn uống lành mạnh là tốt nhưng mấy ai làm được!
điều thứ hai này chỉ người trong cuộc mới rõ (hoặc cũng ko rõ nốt :))) – những góc ẩn khuất, những rào cản tâm lý hay kỹ năng, và ti tỉ những hội duyên/nghịch duyên mà người trong cuộc mắc phải,
và thường thì, những gì mình tự nghĩ ra được, tự quyết định, thì động lực hành động cũng mạnh mẽ hơn!
đầu óc ta thực ra rất cứng nhắc với các nguyên tắc của bản thân, để tiếp nhận lời nói của một ai đó thật sự ko dễ như ta hay tưởng.
cho nên, việc đưa ra lời khuyên là nguyên tắc tối kỵ trong coaching mà mình thực hành.
thay vì khuyên, việc giúp người khác hiểu rõ vấn đề, hiểu rõ mục tiêu và động lực bản thân, hoặc mở lòng nghe người ta chia sẻ không phán xét, ko khuyên lơn, sẽ giúp người ấy nhiều vô kể!
nói là thế, nhưng ko nhảy vào khuyên ngay thì miệng mồm chân tay cũng ngứa ngáy lắm :))),
nên mới nói, khả năng định tâm lại để xem xét cái gì là tốt nhất cho một người, rồi nương vào đó để hành động, thì ko phải ai cũng có!
mình ơi, cố lên!!!
27.02.2024