Art by Lucy Campbell
khi vào thăm Lava, thấy con gái cưng nhỏ xíu xiu, rồi nhìn Lagi hồi giờ vẫn thấy em bé bỏng như thế, đứng cạnh Lava đột nhiên lại lớn ghê luôn,
mình chợt nhận ra, tụi mình đã qua một chương mới,
lagi ko còn là baby nữa rồi,
cô gái tuy còn bé teo nhưng đã lớn lắm rồi, lý luận lý sự suốt ngày,
gọi mẹ mà mẹ lơ là chuyển sang mami rồi mimi rồi mẹ mướp mẹ phươn ơi cho đến khi nào mẹ mắc cười quá hết chịu nổi phải ôm em thì mới thôi,
3 tuần nghỉ học em vẫn hớn hở quay lại lớp,
mình cuối cùng đã vừa thở phào có thể làm việc nhiều hơn vừa vẫn có chút luyến tiếc thời hai mẹ con ôm nhau suốt ngày đêm,
thời gian trôi qua mau thật luôn í,
chúng ta cứ thốt lên: ôi mới đó mà…
chỉ vài lần nói như thế thôi, những gì thân quen yêu thương nhất cũng tan biến hết, tất cả đều sẽ chết… mẹ cũng vậy lagi cưng à!
thế nên,
mẹ sẽ tập thật kiên nhẫn dù vội mỗi khi con tha thẩn,
mẹ sẽ tập luôn chú ý đến con trước tiên dù có đang bận nhắn cho khách,
mẹ sẽ luôn ôm và nói lời ngọt ngào với con hàng ngày,
mẹ sẽ cõng bế con mỗi khi có thể, đến khi mẹ còn có thể,
mẹ sẽ chọn đồ ăn thật ngon cho em bé của mẹ,
mẹ sẽ luôn chú ý công nhận con,
nhờ con mà mẹ sẽ trở thành phiên bản chánh niệm, ngọt ngào nhất của chính mình.
15.01.2024