Art by Lucy Campbell
mình hay làm việc ngoài giờ làm việc,
vì khách hàng của mình ở khắp các múi giờ khác nhau,
nên để dễ chốt job, mình cố gắng nhớ múi giờ của những khách tiềm năng, và online nhắn hỏi công việc lúc họ thức,
dù đã cố gắng hết sức hạn chế điện thoại khi ở bên cạnh Lagi, nhưng không thể triệt để, nhất là khi việc chốt sales ở giai đoạn cuối, thì mình lại cần tương tác nhiều với khách,
có nghĩa là sự chú tâm, sự có mặt cho lagi sẽ bị ảnh hưởng.
có những lúc mình bực quạu, như đang lúc khách gọi thì con khóc,
nhưng chỉ trong tích tắc thôi, mình vẫn kịp dừng lại, và ưu tiên con hơn trước cả,
lại ôm con heo nhỏ bé bỏng thơm chụt chụt rồi thủ thỉ,
khách kệ để xử lý sau,
đôi khi mình vẫn có nỗi sợ thoáng qua, nếu khách nghe thấy tiếng con khóc, thì liệu có còn muốn chốt với mình, kiểu như: hừ làm việc gì mà ko có chuyên nghiệp hết trơn,
những nỗi lo lắng hay sự sợ hãi nghe có vẻ rất có lý, nhưng mà chẳng có chút căn cứ nào, lại là nguyên nhân ngăn cản điều mình thực sự muốn làm, như là ôm lagi cưng thật chặt dù có ai đang réo gọi,
rồi thì mọi chuyện vẫn ổn,
khách vẫn thông cảm cho mình, cuộc họp vẫn được tiếp diễn sau đó, và mình vẫn có cơ hội để truyền thông điệp đến cho lagi rằng:
sự có mặt của con, nhu cầu của con quan trọng hơn tất cả, quan trọng hơn bất cứ hợp đồng, hay cơ hội, hay tương tác nào với bất kỳ ai khác.
mẹ sẽ không mượn cớ phải kiếm tiền cho con, hay làm việc vì con, mà lờ con đi lúc con cần mẹ, bé cưng à!
07.03.2024